Lúc Trẻ & bây giờ
>> Xem thêm : tổng hợp kinh phật giáo, kinh phật giáo a di đà hay nhất
1. Lúc trẻ, tưởng đóng đinh thì đóng đinh, không thích thìa là có thể nhổ, bây chừ cảm nhận được đinh có thể nhổ nhưng vết sâu vẫn còn.

2. Lúc trẻ, tưởng khóc là buồn, bây chừ phát hiện buồn nhất là chẳng thể khóc được, cứ trống, tỉnh ngủ và vô hồn.

3. Lúc trẻ, tưởng cô đơn ở đâu xa lắm, chỉ đến ở những chỗ không người, đến giờ mới hiểu, lúc bên nhau, sự ấm áp mới thật phong thanh, mà nỗi cô đơn sao lại gần gụi thế

4. Lúc trẻ, tưởng thành người lớn là lớn, hiện đã thấy có nhiều người đã lớn mà vẫn chưa thành người lớn, và đến khi thật sự thành người lớn thì người ta sẽ biết không bao giờ bé trở lại được

5. Lúc trẻ, tưởng mình có thể đổi thay cá thế giới, giờ thấy được ngay cả 1 người còn chẳng có khả năng thay đổi. Có chăng, vẫn chỉ là tự thay đổi mình.

6. Lúc trẻ, tưởng yêu một người thì dễ, quên một người mới khó. Giờ thấy mình quên đi nhiều người cũng dễ dàng, nhưng để yêu, mới khó làm sao

7. Lúc trẻ, vẫn nghĩ rằng tình ái là mãi mãi, tình là thứ quan trọng nhất trong cuộc đời. Giờ thì biết yêu đến đó, rồi đi đó, như mưa bóng mây, hay dù có như chớp bể mưa nguồn thì cũng vậy, có đó rồi mất đó. Và thật sự cũng chẳng biết thứ gì là quan yếu nhất

8. Lúc trẻ, mẹ nói thương cho đi là thương tình nhận lại, giờ lớn lên chợt nhận ra, có những yêu chỉ cho mà không nhận



9. Lúc trẻ, mong mình lớn, giờ đây lớn rồi sao mong mình bé lại quá đỗi.

10. Lúc trẻ, tưởng sự sống và cái chết ở cách xa nhau lắm, giờ mới biết nó chỉ cách nhau một lằn chỉ mỏng mảnh

11. Lúc trẻ, tưởng rằng chân thực là điều tốt,giờ mới biết sống chân thực với mình thôi cũng là điều khó biết bao.

12. Lúc trẻ, tưởng rằng những gì đến rồi sẽ đi, giờ mới biết niềm vui đến thi qua mau, còn nỗi buồn tưởng như dài vô tận.

13. Lúc trẻ, cứ nghĩ: “Tiền bạc, tình rồi mới đến Sức khỏe”, về già mới khám phá sự đảo ngược: “Sức khỏe,ái tình, Tiền bạc”. Lúc trẻ rất sợ phải chết, nhưng về già “Sự quên lãng còn đáng sợ hơn cái chết rất nhiều”.

14. Lúc trẻ, tưởng hạnh phúc là điều gì đó bóng gió lắm, giờ mới biết hạnh phúc chỉ đơn giản là những thứ bình dị xung quanh ta, có chăng là mình đã không nhận thấy

15. Lúc trẻ, tưởng nói quên là có thể quên được, giờ mới biết có những chuyện càng muốn quên thì nó lại càng ở mãi trong lòng

16. Lúc trẻ, cứ mơ ước lớn lên sẽ trở thành người này người kia. Về già mới biết: “được trở thành chính mình mới là hạnh phúc nhất”.

17. chung cuộc, lúc trẻ cứ tưởng sự sống và cái chết ở cách xa nhau lắm. Về già mới hiểu nó chỉ cách nhau một lằn chỉ mỏng manh. Và lúc đó chúng ta thư thái ra đi để khởi đầu một cuộc hành trình rốt cuộc: Bước Nhảy Vọt Vào Bóng Tối
>> Nguồn : http://kinhphatgiao.net/luc-tre-bay-gio.html