Mời các bạn ghé thăm Ảnh Đẹp hình nền thiên nhiên tới bạn đọc thân yêu của web Anhdep99.com.
Đôi lúc ngồi cười vu vơ, đôi lúc cũng lại buồn vu vơ, có cả lúc òa khóc khi niềm hạnh phúc ngập tràn trong trái tim, cũng có có cả khi cảm nhận nỗi đau quặn thắt, tưởng như mọi thứ cứ thể chết lặng và chẳng thể nào có thể cười được nữa. Khi chiếc lá ngả màu vàng úa, làn gió khẽ mơn man đổ mùa xô nghiêng trên vai, khi những con đường se lạnh co rúm mình lại trong màu hoàng hôn tím ngắt, lòng chợt buồn man mác khi nhớ về những điều đã qua nghĩa là thu đã về. Trời thật xanh và nằng thật nhạt nhưng cũng đủ để nhận thấy sự tồn tại của nắng. Sẽ không có gì khoan khoái bằng cảm giác đi trong tiết trời se lạnh, trên con đường dài ngun ngút hai hàng cây và lắng tai nghe tiếng lá vàng xào xạt dưới chân.





Bộ hình ảnh đẹp sang thu làm hình nền máy tính tuyệt nhất


Một thứ đặc trưng không lẫn vào đâu của mùa thu – gió heo may. Từng cơn gió không rít, không thét gào như gió mùa Đông Bắc, không ẩm ướt như gió mùa xuân, không nóng như gió mùa hạ, mà man mác, nhè nhẹ riêng biệt. Không hiểu sao tôi lại yêu gió heo may đến thế! Yêu nhiều lắm, nhưng cũng vừa đủ để người khác yêu thêm. Cơn gió ấy, nó thích chơi đùa cùng cành phượng tàn hoa đang ra quả. Nó thích lùa vào tóc người thiếu nữ thanh thanh, mang hương tóc ngọc lan vào lòng tôi. Nhưng nó thích nhất là uốn mình qua gánh hàng hoa của các chị mỗi buổi sáng tinh mơ nhịp bước chân vào phố? Có lẽ nào đây là bài viết của một học trò lớp 7? Những cảm xúc quá tinh tế, quá sâu lắng của một tâm hồn quá nhạy cảm, khiến tôi cảm động muốn khóc! Câu tự luận trong đề thi của chúng tôi chỉ vẻn vẹn có 4 từ: “Mùa thu em yêu”. Và khi chấm bài, mùa thu của em học trò này đã kéo tôi vào thế giới của những cảm xúc thánh thiện, trong veo. Tôi như được nghe một bản đàn kì diệu, dạo bởi những ngôn từ giản dị mà âm vang, thánh thót và lấp lánh sắc màu. Tôi cảm nhận được một trái tim ăm ắp thương yêu, một tâm hồn như ngọc Có phải là ngẫu nhiên không khi những sự kiện lớn của đất nước, của Hà Nội đều chọn mùa thu? Mùa thu của đất nước độc lập, mùa thu của ngày giải phóng thủ đô. Dẫu thế nào đi nữa thì Hà Nội và mùa thu cứ hoà vào nhau, tan trong nhau để bao con tim ngơ ngẩn. Người nhạc sỹ tài hoa họ Trịnh ở phương Nam khi đến với mùa thu nơi đây, đã rung cảm tận đáy lòng viết nên “Nhớ mùa thu Hà Nội” hay “Đoản khúc thu Hà Nội”. Mùa thu, mặt hồ Gươm xanh biếc soi cả bầu trời xanh


Chọn lọc ảnh đẹp này hay có thể làm Ảnh Bìa Facebook, gửi ảnh cho người ấy,...tất cà có tại Anhdep99.com.


Không bao giờ. Không bao giờ đẹp đẽ thế này. Một số người thích màu xanh lá. Nói rằng nhìn thấy tấm ảnh có màu xanh, con đường trải dài thì đẹp hơn. Còn mùa thua ảm đạm và buồn bã quá. Nhưng mình thì không nghĩ như vậy. Nhỉ? Chỉ cần là cái đẹp, thì ảm đạm và buồn bã như thế nào, ta cũng chịu được. Ta muốn cảm nhận cái đẹp từ trong sâu thẳm. Từ thuần khiết mà ra. Hoang sơ nhưng không giả tạo. Đấy mới là đẹp. Còn chỉ nói rằng người ta thích những gì mọi người đều thích. Thì đó mới đáng buồn bã. Vì nó chẳng bao giờ sẽ trở về nguyên thủy trong tiềm thức là hàng cây, là lá, hay là con đường. Nó sẽ chỉ trở thành tạo vật tầm thường, và nhìn vào cũng đã cho ta cảm giác tầm thường. Mình luôn cho rằng. Mỗi năm chỉ có một mùa Thu duy nhất đi qua. Và đã đi qua, nó sẽ không quay lại nữa. Mà nhường cho mùa thu mới. Bởi vậy, phải trân trọng bất kì mùa thu nào. Bởi nó sẽ mãi mãi không quay lại.Rơi rụng. Rơi rụng. Là lá Phong. Lá gắn trên cành. Hay là rơi rụng rơi rụng. Thì đều là lá Phong. Lá Phong rất đẹp. Mình khẳng định đấy. Đẹp nhất trong tất cả những lá khác. Đẹp đến độ, chỉ cần nhìn là bị cuốn vào. Một là vì hình dạng lá Phong đặc biệt. Hai và vì... lá Phong đặc biệt. Mùa thu là mùa xuân thứ hai. Là lúc chúng ta nhận ra mỗi chiếc là đều là một bông hoa đẹp.Một ngày cuối tuần, Hà Nội vắng lặng, cởi bỏ lớp vẻ ngoài náo nhiệt, xô bồ, không còn bon chen hối hả hay ganh đua, thay vào đó là màu của bình yên, của nỗi nhớ, hình như Hà Nội đang sống chậm hơn. 22 tuổi, cô gái ấy đã đi qua 22 mùa thu để trưởng thành và đánh đổi. 22 tuổi, cô gái ấy vẫn cười giản đơn, trong trẻo và vô tư. Nhưng thêm vào đó có cả vị đắng, vị của trưởng thành, vị của quá khứ và cả vị của cô đơn. Thanh xuân mà, vẫn mơ mộng nhiều lắm, tự vẽ ra nhiều viễn cảnh tương lai tươi đẹp, cứ ước mơ một bức tranh với những gam màu ấm nhưng cũng muốn được trải qua những khoảnh khắc chạnh lòng, khoảnh khắc đơn độc.Vào buổi đêm, thử nhắm mắt và lắng nghe cái âm thanh của những chiếc lá vàng rơi thật nhẹ nhàng, bất giác phát hiện ra rằng cuộc sống quanh ta có rất nhiều để suy nghĩ và khám phá.


Nguồn:SEO