Đã nói rồi mà, làm gì lớp phim tan thoi minh nguyet nào có con trai dễ thương bằng lớp tôi cơ chứ! Hôm đó, cô nào có tiết dạy thì đều nhận được một bó hao hồng đỏ thắm và đều trầm trò khen lớp tôi giống như một... nhà trẻ vì bóng bóng, hạc giấy và cả hình được dán rải rác cả ba bức tường (trừ bức tường mà nơi đó ngự cái bảng đen). Thầy chủ nhiệm thì bước vào lớp với cái mặt giận dỗi thấy rõ, buông ra một câu hết sức liên quan: Tại sao không có ngày Quốc tế chính nam nhỉ? (Vì theo thầy có '' phụ nữ '' rồi thì cũng phải có '' chính nam '')Thế là lớp tôi phải xoa dịu thầy bằng cách cử lớp trưởng đại diện lên tặng cho thầy cây kẹo mút, thầy cốc đầu lớp trưởng, cười toe toét: Mấy đứa này bày vẽ thật. Mặc dù hôm nay không phải ngày chính nam nhưng đã có lòng tặng thì thầy nhận. Không được đòi lại nghe chưa?rồi thầy bóc kẹo mút ngon lành...Đến cuối giờ học, khi chỉ còn tôi và Minh cùng nhau dọn dẹp bàn giáo viên, tôi bắt bẻ cậu bạn: Tại sao là bài '' Em trong mắt tôi '' mà không phải bài nào khác?

Và những đôi dép lào ấu phim tan thoi minh nguyet cũng được sử dụng trong ngày hội trại trường theo đúng mục đích của nó. Bốn mươi sáu con người (cả thầy Chủ nhiệm) với bốn màu khác nhau: xanh, vàng, tím và trắng. Áo lớp, mũ lớp, dép lớp đều được lớp tôi sử dụng triệt để đánh trống hù đội bạn, thể hiện sự đoàn kết. Dù hội trại trùng với ngày kiểm tra giữa kì nhưng lớp tôi vẫn hoàn thành tốt cả hai nhiệm vụ. Bằng chứng là mặt đứa nào cũng tươi rói như ông mặt trời đương lúc trưa nắng gắt và trại lớp tôi được trang trí thật đẹp và tràn đầy màu sắc. Trại của mỗi lớp là tên của một vị anh hùng, như lớp tôi thì là người dẹp loạn mười hai sứ quân - Đinh Bộ Lĩnh. Để thể hiện sức mạnh, lớp tôi hò hét:Chúng tôi lắc đầu lia lịa. Có chắc thắng cũng chẳng dám hét, có ai ngu đến nỗi mà hét khô cả cổ để tuần sau cầm chổi quét sân trường và ngồi nhổ cỏ lúc một giờ chiều không? Không! Chúng tôi thay khẩu ngữ bằng khẩu hình thông qua cái nắm đấm dí về phía đối phương, mắt thì trơn lên vẻ đe dọa. Thầy quay sang nhìn lớp tôi: Còn vậy nữa, cả trường nhìn mấy đứa kìa! Thấy quê chưa?Chúng tôi nhìn xung quanh rồi lủi vào trại đội. Ừ thì cũng quê nhưng chỉ là... hơi hơi thôi. Dù gì cũng là đàn anh đàn chị trong trường mà, ai có bản lĩnh dám trêu chọc thì bước lên đây nào?Đến bốn giờ thì hội trại bắt đầu. Xui xẻo sao lớp tôi lại bị xếp cạnh A1. Thế là trận chiến lại nổ ra. Đến tiết mục của A1 chúng tôi đồng thanh: Èo! Dở qua! Xuống đi!và tới tiết mục của lớp tôi thì cố gắng lấy hơi cổ vũ để lấn át lời chê bai của đội bạn. Từ chê bại các tiết mục Văn nghệ của nhau chúng tôi quay sang đấu khẩu.